Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Mối tâm tình chợt mưa chợt nắng

Nắng nóng hoài cũng đến lúc mưa. Mà mưa sao mát thế, mưa sao nhẹ nhàng thế, cũng giống như tôi với em...


Bước vào hè, Sài Gòn đổ một cơn mưa nhè nhẹ lên thành thị và khu trọ xóm tôi. Cây sa kê trước nhà nhờ nước mưa rửa trôi đám bụi bặm của mấy tháng qua, cũng vì thế mà trái rụng nhiều, thỉnh thoảng lại đánh bịch một tiếng. Tôi ngồi bên cửa sổ bé nhỏ nhìn vào khoảng sân trũng nước trước hiên, nghĩ gì tôi cũng chịu.

Tôi hẹn em, em hẹn tôi, rồi tôi lại hẹn em… Vậy đấy, cả mấy lần hẹn qua hẹn lại mà có gặp được lần nào cho thỏa. Mỗi khi nghĩ lại, tôi cứ bật cười, cho tới bây giờ mãi vẫn chưa gặp nhau. Do khách quan, cũng chủ quan, vậy mà hết ngày rồi lại ngày, hết tuần rồi đến tuần, hết tháng rồi tới tháng, em làm tôi không còn nôn nóng như lúc mới gặp, cứ chầm chậm lững thững mà đi theo dòng đời em.

Có lần tình cờ tôi đọc một bài viết trên mạng, chuyện là anh chàng theo đuổi một cô gái nhưng cô cứ ậm ừ không tiến tới cũng không rút lui, làm chàng ta đau khổ không lối thoát. Cuối cùng anh mới viết bài tâm sự, ví cô gái như bức tường đối diện cơ quan anh làm, trên đó có một cây trứng cá mọc lên, nhưng rất tiếc cây trứng cá đó không phải là anh mà là một người ở gần nhà theo ý ba mẹ cô. Đọc xong tôi chợt nghĩ có khi nào em cũng giống vậy, chậc, sao mà lãng mạn quá, vậy em có không yêu tôi thì cũng đáng để tôi yêu em lắm.

Đám con trai chúng tôi thường kháo nhau rằng thành công trong tình yêu là khi cưa đổ cô gái mà mình theo đuổi, chứ không phải chấp nhận lời yêu của cô gái mà mình không thích, thế thì đau đớn cho cuộc đời này lắm. Ấy thế mà đúng ra trò đấy. Tôi thích em thì nhất định phải cưa em cho xong, đến khi nào em yêu tôi hoặc em có người yêu khác. Một tuần làm quen, hai tuần xin số điện thoại, hàng tháng trò chuyện, một năm hơn, em vẫn như lúc đầu. Bật cười vì cái sự đời này, một năm rồi không có tiến triển gì. Còn tôi cứ vừa ăn, vừa ngủ, vừa nghiên cứu và làm việc, lâu lâu rảnh rỗi tôi lại cưa em tiếp, chẳng vội gì.

Sau một thời gian mưa dầm thấm lâu, có vẻ em hơi xiêu, nhưng mà thôi suy đoán làm gì, cái gì đến thì nhận thôi. Em mời tôi đi cà phê. Tôi vui lắm chứ, nhưng định thần lại, tôi hỏi em mời tôi vì trả ơn cho sự giúp đỡ bấy lâu chứ không có ý khác đúng không, em có vẻ bực, trả lời dứt khoát luôn: “Không có ý gì cả”. Ha ha, nhầm to rồi đấy, tôi lại cười tiếp cho sự thật thà của chính mình. Thôi vậy, tôi đi làm việc của tôi tiếp đây, khi nào em thích thì tôi sẽ cưa em tiếp.

Bẵng đi một thời gian cũng kha khá, chợt có tin nhắn của em. Có việc gì vậy nhỉ? Thì ra chúc mừng năm mới, cho phải lễ tôi cũng trả lời kiểu xã giao mặc dù cũng vui bất ngờ và tinh thần lên ghê lắm.

Laptop em lại hư rồi. Trước đây tôi có giúp sửa một lần, thực ra 2h sáng vác máy chạy lên nhà thằng bạn IT để nó cài win giúp chứ tôi thì chịu cái vụ này. Tôi nói em lấy máy tôi xài tạm đi, còn tôi có máy trên cơ quan rồi. Em cũng đồng ý, tôi hơi ngạc nhiên vì tưởng sau vụ hẹn tôi đi cà phê lần trước chắc em loại tôi ra khỏi danh sách bạn bè rồi. Hết một tuần, máy em sửa xong. Tôi mời em đi ăn. Em đồng ý. Ê, sao kỳ vậy, tới bữa đó em bị cảm. Tôi mua đồ ăn và thuốc cho em mà lòng tiếc hùi hụi.

Mưa và nắng cứ đan xen như thuở ban mai của tôi ngày mới lớn, lòng này cũng rối lắm mà em thì cứ như thế. Chuyện tôi với em tính ra cũng vui ghê, dù hơi tốn thời gian chút mà chắc em không thấy vậy đâu. Nó làm cho tôi lãng mạn hơn thay vì cứ vùi đầu vô công việc từ thứ hai đến thứ sáu và những trận banh cuối tuần. Mỗi sáng đi làm trên đường Tôn Đức Thắng, gió thổi mạnh làm rụng một đợt lá vàng xuống đầu, tôi chợt nhớ đến một câu thơ của tác giả nào tôi không nhớ tên:

“Tôi hỏi cây tần bì
Người tôi yêu ở đâu
Cây tần bì không đáp
Chỉ khe khẽ lắc đầu

Tôi tìm cây dương hỏi
Người tôi yêu nơi đâu
Cây dương im lặng trút
Lá thu xuống mái đầu…”

Sau này, tôi có hẹn em mấy lần nữa, lần nào em cũng đồng ý mà không đi được, do yếu tố ngoại cảnh. Từ đó, tôi thấy hơi ngại ngại khi gặp em. Chắc tôi và em không có duyên, thôi bấy nhiêu đó cũng vui rồi.

Sài Gòn, 12/4/2015
Dương

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

| Blogger Templates
Scroll To Top