Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Bế tắc giữa tình đầu 10 năm và người đàn ông đã có vợ

Tôi 28 tuổi, cái tuổi cần một gia đình. Bạn trai lâu năm đang cầu hôn nhưng tôi lại mang thai với người đàn ông là cha của hai đứa con xinh xắn và là chồng của một người vợ đẹp.

Xin mọi người đừng vội trách vì chính bản thân tôi đã tự xỉ vả rồi. Tất cả chỉ vì chữ yêu và hận mà ra. Giờ tôi cần sự tỉnh tảo để quyết định.

Năm 18 tuổi, tôi nhận lời yêu một hoàng tử: học giỏi, con nhà giàu, đẹp trai và đặc biệt là theo đuổi tôi từ những năm học cấp hai. Thấm thoát đã 10 năm, một con đường có màu hồng, máu và nước mắt. Màu hồng vì anh yêu tôi. Máu vì 3 đứa con tôi đã hy sinh với anh. Nước mắt vì biết bao đau khổ tôi đã trải qua.

Tôi dễ thương, học giỏi và giờ có công việc ổn định, độc lập về tài chính. Yêu anh, tôi đã đợi mòn mỏi lời nói “mình cưới nhau em nhé”. Nhưng mục tiêu của anh là nhà lầu, xe hơi… Tôi muốn chia tay, anh không chấp nhận. Tôi cho anh cơ hội yêu người khác anh cũng đã thử rồi nhưng vẫn muốn quay về với tôi. Tôi hết tình, muốn buông tay, anh bảo sẽ sống chết cùng tôi.

Chiếc thuyền cô đơn đang trôi không định hướng lại va phải con sóng ngầm, đó là người cha của đứa con tôi đang mang trong người. Tôi tình nguyện yêu anh, khi biết anh có gia đình, tôi vẫn yêu anh. Không có ai chỉ lối cho con tim, giờ nó đã lạc lối vì đi sai đường. Anh rất yêu vợ, nhưng vợ anh chỉ thích tiền anh làm ra. Chị mới hơn 30, anh đã cho chị đứng tên khối tài sản gần 10 tỷ đồng.

Ngày trước khi đi nước ngoài công tác 3 tháng, anh đã dành thời gian bên tôi rất nhiều. Lúc đó, vợ anh cũng muốn sinh thêm đứa con trai cho anh nhưng chị không thụ thai được trong khi tôi lại có. Đang ở nước ngoài xa xôi, anh bảo mọi việc do tôi quyết định, nhưng anh vẫn muốn có nhiều con cho vui, anh sẽ không để hai mẹ con tôi thiệt thòi, chỉ sợ tôi một mình vất vả thôi. Tôi cứ do dự và chần chừ mãi. Cuối cùng vì nghĩ đến mẹ tôi đang chống chọi với bệnh tật nên tôi không để mẹ đau buồn nữa, tôi quyết định bỏ con của chúng tôi đi. Sau Tết anh về, chúng tôi đã có kỳ nghỉ 2 ngày hạnh phúc bên nhau. Hiện tại tôi cảm nhận có một hình hài đang lớn dần trong tôi. Giờ tôi muốn làm mẹ, không muốn phá bỏ nữa, không muốn tạo nghiệp sau này nữa.

Anh bảo tất cả do tôi quyết định. Tôi hỏi nếu mai mốt vợ anh phát hiện thì sao, anh trả lời: Đừng bắt anh phải chọn lựa em hay cô ấy, vì anh không muốn mất ai. Có phải anh ích kỷ hay cũng một phần do tôi? Khi anh chị giận nhau, tôi là người khuyên anh về với chị. Khi anh làm gì khiến chị buồn, tôi lại mua hoa để anh mang về tặng chị. Tôi thấy có lỗi, tôi muốn nhìn anh hạnh phúc…

Tâm trí tôi đang rối bời, một là trốn đi đâu đó để sinh con ra và không cho anh biết, hai là phá bỏ và tôi sẽ mất khả năng làm mẹ, ba là về bên tình đầu của tôi. Tuy nhiên, lương tâm tôi không muốn làm bất cứ người đàn ông nào tổn thương vì tôi nữa. Tôi nghĩ làm mẹ đơn thân cũng được, tuy vất vả nhưng tôi sẽ cố gắng. Tôi tự tin tôi sẽ làm được, vì những năm qua tôi chưa phụ thuộc tài chính vào bất cứ người đàn ông nào, ngay cả khi những người yêu tôi đều rất giàu. Cảm ơn mọi người.

Mộc

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

| Blogger Templates
Scroll To Top